Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2010

Tội Lỗi Lớn


Quốc sư Huệ Trung hỏi thiền khách: Ông từ đâu đến? Thiền khách trả lời: từ miền nam đến. Quốc sư hỏi tiếp: miền nam có bậc thiện tri thức chăng?. Đáp: có rất nhiều. Quốc sư hỏi tiếp: các vị ấy dùng phương pháp gì để tiếp dẩn hậu học?

Đáp: các vị ấy thường dạy "tức tâm là Phật", nghĩa của chử Phật là tri giác, trong cái tri giác ấy có cái hằng tri hằng giác (kiến văn giác tri), nhiếu mài nháy mắt, vận hành khắp châu thân, rờ đầu, ngay đầu biết, nắm chân, ngay chân biết, đụng đâu biết đó, đó là chánh biến tri, rời chổ này ra, không đâu là Phật. Xác thân này vốn có sanh diệt, rời xác thân này vốn có cái chưa hề sanh diệt, cái chưa hề sanh diệt đó là Phật tánh". Lời dạy của các Ngài đại khái là như thế.

Quốc sư nói: tiếp dẩn như thế, toàn pháp ngoại đạo tà ma, chọn chẳng dính dáng gì đến Phật pháp, trước lầm nhận trung ấm thân là Phật tánh, kế lầm kiến văn giác tri là Phật pháp, bọn này tội lớn không thể lường. Di Ma Cực dạy rằng: "dụng cộng phải rời kiến văn giác tri, nếu dựa theo kiến văn giác tri hành trì, đó là pháp tu của kiến văn giác tri, chẳng dính dáng gì Phật pháp".