Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

Vô Thường & Ngu Si

Mỗi 1 phút qua đi là mỗi 1 phút vô thường tấn tốc, vì quá khứ đã tạo nhân thiện nên kiếp này trở lại được cái quả tốt lành. Người trí ngay khuôn mặt họ thấy được sự thật của nhân quả nghiệp báo, kẽ ngu si thì đeo đuổi cái giãi tạo bề ngoài rồi tự đọa vào cảnh giới đẹp xấu, già trẽ, được mất, hơn thua. Thân người này có được không dễ, có rồi nên dùng nó để tìm con đường siêu thoát. Hôm nay mượn những khuôn mặt của các vị này, nhắc nhỡ quý bạn đạo, chớ để thời gian qua đi một cách oan uổn, rồi áo não khi về già.







Các nét trên gương mặt Trần Đức Dung ít nhiều thay đổi.







Gương mặt Lưu Hiểu Khánh đã hằn vết thời gian khi cô bước vào tuổi gần 60.







Cố níu giữ nét thanh xuân nhưng gương mặt người đẹp 52 tuổi Trịnh Dụ Linh đã bị biến đổi.







Quách Thiện Ny mới 35 tuổi nhưng thay đổi khá nhiều so với khi cô cô giành vương miện Hoa hậu năm 1997. Nhiều người cho rằng trông cô như đã 50 tuổi.







Nữ diễn viên Tiêu Tường không để thời gian ghi dấu trên gương mặt xinh đẹp.


 




Phan Nghinh Tử được khán giả ái mộ với vai diễn Tiểu Long Nữ và sau đó là Võ Tắc Thiên. Bước vào tuổi 55 nhưng nữ diễn viên vẫn giữ được gương mặt với những đường nét thanh mảnh. Nhiều người cho rằng cô mới chỉ ở độ tuổi 30.



Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

Một Địch Muôn Người

Người xưa nói, là người tu hành, cũng như 1 người đòi địch với muôn người, từ thời vô thỉ cho đến nay bạn đã chung sống với họ, chính họ là bạn, chính bạn là họ, trò chơi luân hồi này đã được di trì từ vô lượng kiếp trước cho đến ngày hôm nay, bất chợt bạn đòi nghĩ chơi, người ta lẽ tức nhiên đâu có chịu. Muôn người ở đây hàm ý là nhất niệm vô minh (niệm khỡi niệm diệt), vô thỉ vô minh (tâm không khỡi phân biệt), và kiến văn giác tri (sự hiểu biết của mình qua trí óc học hỏi).

Bất chợt bạn có duyên với Phật pháp, bạn đọc vài bộ kinh, bạn học hỏi đôi ba điều từ cổ đức, nhưng rất tiếc, với sự hiểu biết nông cạn, bạn lại hiểu lầm ý của Phật Thích Ca và lịch đại tổ sư, với cái hiểu biết nông cạn ấy, bạn hồ đồ đòi nghĩ chơi với họ, lẽ tức nhiên người ta đâu có chịu, từ độ ấy, bạn với họ sẽ thành thù nghịch với nhau, bạn cứ tưởng rằng bạn thông minh hơn họ, nhưng sự thật họ tài ba hơn bạn nhiều, bạn lại tưởng rằng bạn hiểu biết mặt mũi họ, ai dè, chính họ rất rõ biết về tánh nết của bạn, bạn vừa muốn tấn công họ, họ đã đập bạn tơ bờ hoa lá trước rồi, bạn muốn đề phòng họ, thì họ sẽ huy động hết giòng họ đến lừa bạn, rốt cuộc rồi chính bạn sẽ là kẽ bại trận thê thảm.

Phật Thích Ca và lịch đại tổ sư thiền tông vì thương sót những kẽ như bạn, nên chính Phật Thích Ca đại từ đại bi, đích thân chỉ dạy phương pháp niêm hoa thị chúng, lúc ấy người thừa đương được chính là ngài Ca Diếp, chư tổ tâm chuyền nhau cho đến ngày hôm nay. Thai vì bạn thù nghịch với họ, tai sao bạn không hài hòa với họ, nhận diện họ, tìm hiểu họ, người xưa có câu, hiểu mình hiểu người, bách chiến bách thắng.

Muốn làm vua trước phải tự biết mình, mình là ai, chính mình còn chưa biết, làm sao bạn làm được vua của thiên hạ. Nên phương pháp Phật dạy trong hội Linh Sơn này, ngày nay người ta gọi nó là phương pháp tham tổ sư thiền, Phật đã nói rất rõ, phương pháp này chỉ thích hợp với ai muôn liễu thoát sanh tử, muốn phá màng vô minh để đạt đến cảnh giới cứu cánh Niết Bàn của Phật, nhưng phương pháp này nó lại không có nằm trong kinh điển, di chỉ có ai chịu thừa đương, ngay ấy mà thọ dụng, chẳng cần tu hành nhiều kiếp lao nhọc phí sức.

Với phương pháp này, vì Phật rất rõ tánh nết của chúng ta, ham học ham cầu, nên Ngài đã dùng 1 cơ xão tối thắng, người hành theo, ách sẽ được 1 phen thọ dụng, nhưng rất tiếc thời nay, người ta không biết nên đã lầm nhận những phương pháp nhị thừa ngoại đạo mà Phật đã dạy trong giai đoạn đầu, lúc ấy vì sự nhu cầu đương thời, nên Phật đã chỉnh xữa sự lầm lẩn, Phật dạy xong, để cho người học có đủ đức tin ở Phật, khi mọi sự được yên ổn, Phật liền bác bỏ nhị thừa ngoại đạo, Phật liền chỉ dạy và khuyên người học nên đeo đuổi theo phương pháp của Đại Thừa.

Phương pháp đại thừa chính là phương pháp phá vô thì vô minh, cơ xão chính Phật Thích Ca đích thân chỉ dạy trong pháp hội Linh Sơn đó là Niêm Hoa Thị Chúng, chư Tổ kiến tánh đời đời chuyền dạy nhau cho đến ngày hôm nay, nào là cơ xão tham công án, cơ xão tham thoại đầu, dùng 1 trong lục căn để đã phá vô thỉ vô minh, khi màng vô minh tan rã, bản lai diện mụt ngay ấy hiện ra.

Thiền tông không chú trọng sự hiểu biết, vì sự hiểu biết chẳng thể đưa bạn đến cảnh giới thật chứng của Như Lai, nên thiền tông chỉ chú trọng thật tham thật chứng, khi thật chứng rồi, tất cả những gì nói ra điều từ trí tuệ bát nhã của Phật tánh, chẳng nói lời chú giãi của người ta; nên mới có câu ăn đàm đải người xưa.

Hôm nay tui viết vài hàng để cống hiến cho kẽ hữu duyên, bạn đọc nên được ý quên lời, những gì mình chứng được, đó mới là sự thật, sự thật cũa chư tổ kiến tánh vẩn là của chư tổ kiến tánh, chẳng phải của mình, quý bạn nên chân tham thật chứng rồi cùng đồng hành với chư Phật trên con đường hoành dương chánh pháp, quý vi bảo trọng, kính bút.

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

Vua Cướp Chính Là Ngươi


Qua 1 thời gian khổ tham, ruốt cuộc rồi ta đã bắt được ngươi, tất cả mọi thứ thị phi điên đão, sinh tử luân hồi cũng do ngươi mà ra. Cơ xão của chư Tổ quả thật độc đáo, nếu đã quyết tâm liễu sanh liễu tử, phương pháp tham tổ sư thiền này rất thích hợp cho những ai muốn liễu sanh liễu tử.

Thật ra các phương pháp của chư tổ thiền tông cũng bắt nguồn từ cơ xảo niêm hoa thị chúng do đích thân Phật Thích Ca chỉ dạy trong hội Linh Sơn, chỉ cần thật hành nghiêm túc, bảo đảm hành giả sẽ đạt đến cảnh giới thật tu thật chứng không tí mơ hồ.

Đầu tiên hành giã phải rõ ràng cái gì là nhất niệm vô minh, cái gì là vô thỉ vô minh, phương pháp tham tổ sư thiền không cho chấm dứt niệm khỡi niệm diệt, nhưng mà phải lần theo nó đễ coi nó phát xuất từ đâu, khi nó biến mất nó lẫn chốn về đâu, tìm được chổ ẩn náo của nó, nên chọn 1 trong lục căn, nên lấy nhãn căn nhìn thẳng vào nó, một khi thời tiết đến, ồ lên 1 tiến màn vô thỉ vô minh tức thời tan rã, lúc ấy bản lai diện mục của mình chọn vẹn hiện ra.

Phương pháp này tui học được từ Ngài Nguyệt Khê, Ngài ví nhất niệm vô minh là binh lính của bọn cướp, hang ổ của nó chính là vô thỉ vô minh, nương theo nó để vào đến tận hang ổ của bọn cướp để bắt vua cướp, ngày đêm tổng tấn công vào chổ ấy, khi thiên hòa địa hợp ách sẽ bắt được vua cướp, vua cướp bắt được rồi, từ đó trở đi mình mới có ngày an vui vĩnh viển.

Phương pháp này chỉ nói thật chứng chẳng cho hiểu biết, vì hiểu biết chẳng mang lại lợi ích gì cho hàng giã, mà tác hại của nó lại rất là ghê ghóm, giữa đám đông thì mình sẽ bị cái bịnh ngã kiến, ngay bản thân mình thì sẽ bị cái bịnh sở tri chướng. Hành giã chỉ cần ngày đêm tổng tấn công vào chổ ấy, chổ ấy tức hang ổ của bọn cướp, Ngài Lâm Tế gọi nó là hầm xâu vô minh, đái thùng sơn đen, Phật Thích Ca gọi nó là vô thỉ vô minh, một khi thời tiết đến, ồ lên 1 tiến màng vô minh tan rã, bản lai diện mục ngay ấy hiện ra, khi kiến tánh rồi, phần còn lại chỉ tiêu nghiệp củ chấm dứt tạo nghiệp mới, lúc ấy hành giã mới chứng được cảnh giới chăn trâu mà Phật Thích Ca đã nói trong kinh điễn.

Trong quá trình phá vô thỉ vô minh, hành giã sẽ tự chứng được nhiều phương tiện tốt, di chỉ hành giã tự biết mà thôi, câu nói của cổ đức chẳng sai tí nào, uống nước nóng lạnh tự biết, chẳng cần hỏi ai hết. Khuyên kẽ có duyên, nên khổ tham thật chứng, chớ hý luận vô ký, chớ uổng đi một kiếp sanh tử, thân này khó được, được rồi nên lợi dụng nó để tu hành, chớ uổng phí thời giang quý báo, một khi vô thường đến thì đã quá muộn màn rồi vậy.

Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2009

Ô Thì Ra Là Như Thế

Ô thì ra là như thế, cuối cùng rồi ta đã tìm được ngươi, chính vì ta lầm ngươi nên ta mới oan uổn luân hồi, biến hiện ra các cảnh giới tương đối, nếu không một phen khổ tham, thì ta không thể nào thấy được mặt mũi của ngươi, vẩn còn kiến văn giác tri, nhất niệm vô minh, vô thỉ vô minh thì không thể nào thấy được ngươi, ta phải buôn hết mọi thứ, dùng nhãn căn ngày đêm nhìn thẳng vào vô thỉ vô minh, khi vô minh tan rã, bản lai diện mục của ta hiện ra.

Sau khi ngộ rồi, nay ta tùy duyên tiêu nghiệp củ, bây giờ ta mới thật sự bắt đầu chăn con trâu của ta, chỉ vì từ thời vô thỉ cho đền nay vì lầm nhận ngươi nên ta đã kết thành những thói quen xấu và ngu si, bây giờ chính là lúc ta phải tiêu hết những tập khí củ ấy.

Chính lúc ta phát hiện ta lầm nhận ngươi thì cũng là lúc ta mới thấy lời của Ngài Huệ Năng nói quả thật không sai tí nào, "bản lai vô nhất vật, hà sứ nhiệm trần ai", ngươi thì chẳng liên can gì đến những gì ta làm, chuyện ta làm lại chẳng dính dáng gì đến ngươi.

Chỉ vì lầm nhận ngươi mấy chục năm nay ta dụng công oan uổn và phí sức, cuối cùng rồi khi bắt được ngươi, tất cả đều chẳng dính dáng, ngày xưa ta tưởng rằng kiến văn giác tri là nơi dụng công chơn chánh, ai dè kiến văn giác tri vẩn là pháp kiến văn giác tri, chọn chẳng dính dáng gì đến trí tuệ bát nhã, mà ngay tự tánh ta vốn sẳn có chẳng cần xin xõ ai nhưng sự thật lại kỳ lạ thai, chẳng có ai có thể cho ta trí tuệ ấy nhưng mà tự tánh ta lại vốn sẳn có, chẳng liên can gì đến sự tu trì, ta phải buôn bỏ hết mọi thứ, vào được cảnh giới của tự tánh rồi ta mới chấp nhận lại tất cả, trước phủ định tất cả, sau mới khẳng định lại tất cả. Thì ra không ngờ tự tánh ta vốn tự đầy đủ, chỉ vì lầm nhận ngươi nên ta mới bị khốn khổ ra nông nổi này.

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

Ai Làm Mình Khổ Trong Sự Sống?


Ai là ta, ta lại là ai? Chính ta cũng chẳng biết ta là ai, luôn cả cha mẹ ta cũng chẳng biết ta là ai, nên theo tâm thức tham muốn, vội vã đặt cho ta những ký hiệu, chẳng hạn như Lý Gia Thịnh, Nguyễn Thị Minh Tâm, vv và vv...

Khổ, nói một cách khác tức là niệm khỡi niệm diệt, trong thiền tông gọi nó là nhất niệm vô minh, chính ta cũng không biết do đâu mà nó được thành hình? Khi nó xuất hiện, nó từ đâu đến, khi nó biến mất nó lại đi về đâu? Chổ ẩn náo của nó là gỉ? Hang ổ nó như thế nào? Chính ta cũng mù luôn. Tại sao? Vì có một màng vô minh (vô thĩ vô minh) che lấp con mắt của ta, muốn phá màng vô minh ấy, di chỉ một phương pháp mà chính Phật Thích Ca chỉ dạy trong hội Linh Sơn, niêm hoa thị chúng, Ca Diếp miễn cười, phương pháp dụng công của thiền tông, thời nay người ta cũng gọi phương pháp này là phương pháp tham Tổ Sư thiền.

Muốn được phương pháp dụng công của thiền tông, bạn phải buôn bỏ hết tất cả mọi sự hiểu biết học hỏi từ kinh điển (kiến văn giác tri), nhưng tuyệt đối không được khỡi tâm chấm dứt niệm khỡi niệm diệt (nhất niệm vô minh), nên dùng nhản căng nhìn thẳng vào vô thỉ vô minh, à vậy thì vô thỉ vô minh là gì? Ngay niệm khỡi niệm diệt, bạn không khỡi tâm phân biệt, nó chính là vô thỉ vô minh.

Đi đứng ngồi nằm, chớ đễ cho giáng đoạn, cứ thế nhìn thẳng vào nó, cứ thế khổ tham, hành xữ như thế, mới đúng yếu chỉ tham thiền của thiền tông. Một khi thời tiết đến, vô minh tan rã, bạn sẽ ha hả mà cười to, ô thì ra là như thế thì ra là như thế, Thái tử cũng ngộ như thế, ta cũng ngộ như thế... Phật với ta đồng nhau, chính ta là Phật chính Phật là ta... chỉ vì màng vô thỉ vô minh che lấp nên ta ngu si chẳng dám thừa đương.

Hôm nay tui mạo mụi viết lên vài hàng kết duyên tìm kẽ tri âm, muốn được sỡ ngộ như Thái Tử, từ nay trở đi, kiến văn giác tri, quyết định chẳng phải, nhất niệm vô minh, quyết định chẳng phải, vô thỉ vô minh quyết định chẳng phải... Good luck! Hãy phát bồ đề tâm khổ tham đi quý bạn.