Thứ Hai, 26 tháng 10, 2009

Niệm Phật Tâm Đắc


14 năm về trước lúc đó tui miên mựt niệm Phật hiệu A Di Đà, bỗng 1 đêm tui ngộ thấy niệm khỡi niệm diệt, lúc ấy tui mới lẽ ra, phải ngay chổ này mà niệm Phật, thì mới có đôi điều tương ưng với pháp môn Tịnh độ, nên ngay trong cuộc sống hàng ngày, nhất cử nhất động đều bị tui kiểm soát chặt chẽ, vừa niệm Phật vừa cảnh tĩnh, hễ các niệm có dấy sanh tức thời biến họ thành niệm A Di Đà, cứ thế được vài ngày, tui phát giác, nó khỡi rồi tui mới niệm Phật, tức là nó nhanh hơn tui, câu niệm Phật của tui lúc nào cũng đứng sau nó, nên tui quyết tâm phải nhanh hơn nó mới được, qua vài hôm, lúc ấy tui mới có thể đồng hành với bọn nó, đương thời tui phát đại thệ nguyện, 1 là mầy sống 1 là tao chết, nhất quyết phải làm chủ, quyết tâm phải nhanh hơn nó, trước khi nó hình thành các vọng niệm, được vài hôm quả thật không phụ sức dụng công, các niệm khỡi niệm đều bị tui biến thành A Di Đà Phật, vì tui đã thành công nhanh hơn nó trước khi nó hình thành, vậy đây có phải là cảnh giới "vạn niệm quy một, một quy A Di Đà" chăng?

Lúc ấy cuộc sống tui vô cùng sung sướn, được vài tuần, tui lại phát hiện, nếu không buôn bỏ luôn câu A Di Đà thì làm sao tui có thể tự tại 1 cách 100 phần trăm!? Nên tui buôn bỏ luôn câu A Di Đà, kỳ lạ thai..., tui rất ngạc nhiên vì tui có thể khống chế được tất cả niệm khỡi, tui có thể ngưng nó y như tui tắc đèn, tui có thể STOP nó trước khi nó hình thành.

Lúc ấy tui nghĩ như vậy, phần còn lại chỉ chời vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, nhưng tui lại nghĩ khác, có qua được bên kia, qua bển rồi cũng phải tu tiếp, chỉ khác là tu chung với chư bồ tát và được sự dạy bảo trực tiếp từ Đức Phật A Di Đà. Không như ở kiếp này, tà sư thì nhiều, kẽ thật chứng thì chẳng mấy ai. Tui lại nghĩ như thế, nếu muốn thành Phật cũng phải trỡ về đây mà thành, trỡ đi trỡ lại, tai sao tui không thành Phật ngay kiếp này, làm sớm nghĩ sớm có phải sướn hơn không!

Lúc ấy tui lại rất tự tin, muốn thành Phật phải học pháp môn dụng công của Thiền Tông. Trong ký ức tui lúc nào cũng xuất hiện 4 chữ, đó là "kiến tánh minh tâm", muốn thành Phật trước phải kiến tánh, muốn kiến tánh thỉ phải minh tâm, muốn minh tâm thì phải chấm dứt hết tất cả mọi sự hiểu biết về kinh điển và mọi sự hiểu biết trong sự sống...

Kể từ ngày ấy tui thường thắc mắc làm cách nào mới có thể thành Phật đây, từ đó tui thường để ý các vị minh sư tôn túc, nhưng rất tiếc, tà sư thì nhiều, các vị triệt ngộ thì chằng mấy ai, vị kiến tánh minh tâm cận đại nhất đó là Ngài Nguyệt Khê, nhưng rất tiếc Ngài đã tịch vào năm 1965... con đường tầm sư học đạo cũng bắt đầu từ ngày ấy...